03-Tháng Tám-2008 07:08 |
Trong những năm Nội chiến ở Mỹ, một nhà thuyết giảng có tên là Rusell Conwell đã dọc ngang nước mỹ đưa ra một thông điệp khuấy động hàng triệu con người. Ông kể một câu truyện về một nhà buôn người da đỏ đã được một nhà tiên tri cho biết ông ta sẽ trở thành giầu có khi tìm được kho báu của mình. Nhà thương gia nọ dã bỏ công đi khắp thế giới, nhưng chẳng thấy kho báu của mình đâu cả. Cuối cùng quay về nhà thì đã già, buồn bã và tuyệt vọng. Bước vào căn nhà hoang vắng của mình, ông thấy khát và đi tìm nước uống, nhưng giếng nước nhà ông đã bị lấp đầy bùn. Mệt mỏi, ông cầm lấy chiếc mai đào một cái giếng mới, thế là điều kỳ diệu đã xảy ra - ông đào thấy mỏ kim cương lớn nhất thế giới.
Thông điệp mà Conwell muốn truyền đi cho cả thế giới là: vì sao các nhà lãnh đạo các nước chậm phát triển cứ phải đến Bộ Ngoại giao các nước giàu có và các định chế tài chính quốc tế để tìm nguồn tài trợ, trong khi ngay chính giữa những làng xóm nghèo nhất và các khu nhà “ổ chuột” của họ, sẵn có, nếu không phải mỏ kim cương, thì cũng là hàng nghìn tỷ Đô la có thể đưa vào sử dụng ngay. Theo tính toán của các chuyên gia thì bất động sản chiếm khoảng 50% của cải quốc gia ở các nước tiên tiến, còn ở các nước đang phát triển con số này là gần 3/4. Nhưng tỷ lệ số bất động sản được đăng ký thành tài sản chính thức trở thành vốn ở các nước đang phát triển lại rất thấp. Vì, không giống các quốc gia phát triển, ở những nước lạc hậu thị trường ngầm thường rất lớn, đặc biệt là thị trường bất động sản; cho nên hầu hết bất động sản ở đó chưa trở thành hàng hoá, chưa được định giá chính thức, chưa trở thành tư bản. Qua khảo sát của TS DE Soto, tác giả cuốn “ Sự bí ẩn của Tư bản” và của các cộng sự của ông ở một loạt các nước đang phát triển thì giá trị của bất động sản chưa được thương mại hoá lớn hơn gấp nhiều lần tổng số tiền tiết kiệm và tiền gửi ở các ngân hàng thương mại tổng giá trị của các công ty niêm yết trên sở giao dịch chứng khoán, tất cả khoản đầu tư nước ngoài, và tất cả các doanh nghiệp Nhà nước cộng lại. Cũng theo TS. De Soto, nếu tính gộp lại, tổng giá trị của các bất động sản (thường do những người nghèo nắm giữ) không được đăng ký một cách hợp pháp ở các nước đang phát triển hiện nay xấp xỉ gần 10 ngàn tỉ Đô la Mỹ. Mà 10 ngàn tỉ Đô la Mỹ, tức là bằng khoảng hai lần tổng cung tiền lưu hành ở Hoa Kỳ. Nó cũng gần bằng tổng giá trị của tất cả các công ty niêm yết trên các sở giao dịch chứng khoán chính của 20 nước phát triển nhất thế giới (New York, Tokyo, London, Frankfurt, Tổnto, Pari, Milan, NASDAQ…) và cả chục sở giao dịch khác. Nó nhiều hơn hai mươi lần tổng đầu tư nước ngoài trực tiếp vào các nước đang phát triển trong mười lăm năm kể từ năm 1989, bằng bốn sáu lần tất cả các khoản cho vay của Ngân hàng Thế giới trong ba thập kỉ vừa qua, bằng chín mươi lần các khoản trợ cấp phát triển từ tất cả các nước tiên tiến cho Thế giới thứ ba trong cùng thời gian ấy. Những nhà đầu tư vào bất động sản có được nhiều sự lựa chọn hơn so với những nhà đầu tư vào cổ phiếu và chứng khoán trên thị trường: Bởi vì : - Bất động sản có thể thay đổi về kích thước, hình dạng, kiểu cách, và cách thức sử dụng. - Ngoài ra, người sở hữu bất động sản còn có nhiều quyền lợi khác như: có thể thế chấp, có thể cho thuê… - Bất động sản có thể được sở hữu bởi một cá nhân, tập thể hoặc liên doanh, có thể thuê chung hoặc thuê chọn gói. Mỗi loại hình sở hữu bất động sản có những thuận lợi và bất lợi riêng. Tuy nhiên, sự đa dạng của chúng cho phép người sở hữu tìm ra cách để thoả mãn nhu cầu của họ. Mặc dù vậy thu nhập và đầu tư bất động sảnlà rất khó dự báo trước, chúng thường được thể hiện dưới 4 dạng: · Dòng tiền mặt · Tăng giá · Giảm tiền vay |
Tuesday, 10 November 2009
Tại sao đầu tư vào bất động sản ?
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment